Đặng Huy Văn: Sau khi chặt hạ hàng trăm cây Xà Cừ cổ thụ dọc theo đường Nguyễn Trãi để làm con đường sắt trên trời Cát Linh-Hà Đông, thành ủy và UBND thành phố Hà Nội thấy “thành quả” thu về to lớn quá nên đã chủ trương chặt hạ tiếp 6700 cây cổ thụ nữa để đón chào “Năm mới thắng lợi mới”. Chẳng dè mấy chú “Phây” lắm chuyện đưa lên Interrnet đã gây nên tiếng sét kinh hoàng giữa lòng thủ đô “xanh, sạch, đẹp” làm cho hàng triệu con tim đau đớn phải nhào vô “còm”, khiến thành ủy Hà Nội phải ra quyết định “tạm dừng” (để chặt sau).
Đúng là hành vi "bất cẩn" của các chú “Phây” này đã gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng! Có lẽ rồi đây thành ủy và UBND thành phố Hà Nội sẽ có những quyết sách để xử lý Interrnet Việt Nam đã phá hoại một “chủ trương đúng đắn” của đảng. Tin từ vỉa hè cho biết, mấy chú “Phây” này và hàng triệu còm sĩ có thể sẽ bị bắt và bị xét xử theo điều 88 và 258 của Bộ luật Hình sự Việt Nam vì đã nhiều lần kêu gọi chống Tàu và đòi nhà nước CHXHCN VN phải bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của cha ông để lại.
ĐÂY ĐƯỜNG CÂY TRƯA HÈ TA CHE NẮNG
(Nhắn gửi một ứng viên TBT của đảng CS
VN)
Đây đường cây trưa hè ta che
nắng
Chiều tháng 5
xiêu xiêu bóng lang thang
Máy bay lượn Bằng
Lăng nương ta sống
Khi phố phường
còi báo động reo vang
Đây đường cây mùa
thu xao xác lá
Hàng Me Xanh
phút tĩnh lặng êm đềm
Giữa phố thị người
xe qua vội vã
Ta giật mình tưởng
lạc bước Đào Nguyên
Đây đường cây cầm
tay em hò hẹn
Khi anh vừa từ
Biên Giới quay về
Sau khi đuổi giặc
Tàu trong cuộc chiến
Hoa Sữa che người lính trẻ say mê
Đây đường cây
trước ngày ra mặt trận
Anh khắc tên người
bạn gái láng giềng
Rồi ngã xuống giữa
Trường Sơn lạc xác
Năm mươi năm tên
cô gái còn nguyên
Đây đường cây mấy
đời người vẫn thế
Sáng tinh mơ mọi
già trẻ gái trai
Đi bách bộ rèn
dưỡng sinh tâm thể
Hàng Cây Xưa
nhìn cuộc sống hôm nay
Đây đường cây ẩn
hồn người giữ đất
Cả trăm năm ba vạn
sáu ngàn ngày
Hàng Sấu Già đạn
hằn sâu vết máu
Của bao người
yêu nước hãy còn đây!
Đây đường cây
dán tên bao em bé
Các gia đình lạc
trẻ nhắn vẫn còn
Hỏi bao em tìm
được ba được mẹ?
Bao gia đình còn
khắc khoải mong con?
Đây đường cây lớn
lên cùng lịch sử
Cả ngàn năm soi
quân giặc kinh hoàng
Sầm Nghi Đống,
Liễu Thăng, Tôn Sĩ Nghị…
Cây thành nơi “chôn”
hồn giặc xâm lăng
Đây đường cây
quanh năm tươi xanh lá
Để chở che người
lao động đi về
Hàng Xà Cừ trồng
lên từ thời Pháp
Gỗ “lim xanh”
không thợ mộc nào chê…
Nay vì tiền mà
ông sai chặt hạ
Phải thế không ứng
viên tổng bí thư?
Hay “đường sắt
trên trời” ăn chưa đủ
Nên ăn thêm khi
còn đứng dưới cờ?
Một cây to trăm
triệu đồng tối thiểu
Hàng ngàn cây
hàng trăm tỷ ít đâu
Đem “phân” chia,
quan to ăn chủ yếu
Còn cành cây mới
đến tụi đầu rau
Ăn như thế chắc
ông sung sướng lắm
Chỉ đáng thương
cho thân phận đời cây
Mồm ông hô “phải
làm theo lời bác”
Bảo vệ cây hay
nói dối dân cày?
Nếu loài người
không có Internet
Thì sáu ngàn cây
cổ thụ xong rồi
Trách chi ông
coi “Phây” là thù địch
Mấy “Phây” này
chắc ông sẽ bắt thôi?
Bắt hết đi vì
“Phây” là “phản động”
Chúng còn đòi ra
biển đảo chống Tàu
Tàu là “cha” sao
các người dám chống
Chống Tàu là “chống
đảng” phải bắt mau!
Hà Nội,
24/3/2015
Đặng Huy Văn
No comments:
Post a Comment