2013/04/28

30/4 LẠI ĐẾN RỒI, CON ƠI MAU VỀ ĐI KẺO MUỘN!


Lời Tác Giả: Nhân mừng thọ tuổi 70 của tôi lại vào dịp nghỉ 30/4, các con tôi đã quyết định cho bố một chuyến đi dối già vào Sài Gòn và Miền Tây Nam Bộ. Tình cờ, tại vùng sông nước cuối cùng của Tổ Quốc, tôi đã được đến thăm nhà má Năm ngay gần bờ sông. Rồi má đã kể cho chúng tôi nghe những tháng năm trước 30/4/1975, ba má đã cưu mang cán bộ và bộ đội như thế nào. Má còn kể về một đứa con nuôi của má nay đang “làm vua” ở Hà Nội, đứa mà ngày xưa má đã suýt chết vì che dấu nó dưới hầm bí mật ra sao. Trời ơi, má Năm nay đã ngoài 90 mà vẫn còn minh mẫn lắm. Má cười, ba má chỉ tội nghèo nhưng nhờ sống thoải mái nên giữ được sức khỏe. Câu chuyện về đứa con nuôi “làm vua” của má nghe thật lạ! Má vừa kể vừa lau nước mắt hình như sau 38 năm biền biệt xa đứa con mà nay má vẫn thương yêu và lo cho tính mạng của nó như hồi còn trong Bưng vậy. Má nói, tình hình này thể nào cũng sẽ có một cuộc 30/4 nữa! Má sợ lúc đó ba má sẽ không còn đủ sức để cưu mang được nó. Rồi bỗng má thở dài: “Ôi sao nó không về trước đi! Cứ dại dột ngồi mãi đó lại như cái ông “Ca” gì đó ở bên Li-bi thì khổ!” Tôi chưa kịp hỏi họ tên đứa con nuôi “làm vua” của má là gì thì đã phải lên ca nô để đi sang vùng khác. Bài viết này chỉ ghi lại những lời thương của má để nhắn nhủ đứa con nuôi một thời ba má đã yêu thương như con ruột, xin được trân trọng sẻ chia cùng quí vị.

30/4 lại đến rồi, con ơi mau về đi kẻo muộn!
(Viết theo lời thương của hai vợ chồng bà má Nam Bộ)

Từ ngày 30/4/1975 con chào ba má về thành phố
Ba mươi tám năm trôi qua ba vẫn sống kiếp cơ hàn
Các em con lớn lên nay vẫn chưa có việc làm ổn định
Má che chở con ngày xưa giờ vẫn sống lầm than!

Hồi trong Cứ con thưa, rồi má ba sẽ thay đời đổi kiếp
Độc lập rồi dân sẽ ấm no hơn, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn!
Vậy mà nay các đồng chí của con đang làm dân chết khiếp
Khắp nơi nơi đâu cũng thấy người dân đang phỉ nhổ căm hờn!

Ngày còn ở trong Bưng má thấy con hiền lành như thế
Mỗi lần về làng gặp du kích con thỏ thẻ với má ba
“Con đi chiến đấu quên thân để cứu dân cứu nước
“Đưa lại Độc Lập, Tự Do cho tổ quốc, quê nhà!”

Nay Độc Lập có rồi nhưng Tự Do đâu chưa thấy
Chỉ thấy ai nói hơi trái ý con là con bắt nhốt tù rồi
Người dân muốn nói thật để cho đất nước mau tiến tới
Vì họ đã từng đổ máu xương để giờ con hưởng đó con ơi!

Má biết con đã sớm phải vô Bưng nên học hành lởm khởm
Lẽ ra nay làm vua, con phải biết khiêm tốn lắng nghe dân
Dân thật thà góp ý giúp con thì con kêu “bầy phản động”
Còn mấy đứa nịnh hót tâng bốc thì con lại chơi thân

Sao dưới triều đại con, người có tài thì con không trọng dụng?
Chỉ bổ nhiệm một lũ cúi luồn bằng cấp có, kiến thức không
Làm đất nước lộn tùng phèo người mù lại đi dắt người sáng
Người tâm huyết tài năng lại phải về cày ruộng nuôi tôm!

Mà nuôi tôm, các đồng chí của con cũng không cho yên sống
Anh em Đoàn Văn Vươn hai mươi năm trời đã lấn biển quai đê
Xây đầm nuôi tôm bằng chính sức mình làm giàu cho đất nước[1]
Các bạn con lại dùng bộ đội công an định cưỡng cướp mang về!

Má ba chưa thấy lịch sử nước nhà có thời đại nào như thế
Mồm “lấy dân làm gốc” tay lại cướp bóc và đàn áp dân lành
Chuyện ba ngàn công an đánh một ngàn nông dân năm ngoái[2]
Cướp đất Văn Giang xây “thiên đường” là một “trang sử liệt oanh”

Dân đóng thuế được bao nhiêu thì bọn nịnh thần vơ vét hết
Rồi cố tình đẻ thêm ra chước quỷ mưu ma để trấn lột tiền dân
Hết bày đặt nào thuế xăng xe, thuế đường bộ, thuế ô tô xe máy...
Bệnh viện nằm bốn người một giường cũng phải nộp thuế thân!

Ba má muốn gặp tận mặt con để nói cho con nghe sự thật
Nhưng từ ngày con làm quan rồi làm vua đâu ló mặt về thôn
Má ba đã ngoại cửu tuần rồi không thể ra thăm con được nữa
Sợ ít nữa dân phẫn uất lên, má ba không còn cơ hội để cứu con!

Ba ruột con danh tính là gì và ở đâu má ba không được biết
Chỉ thấy má đẻ con một mình lam lũ nuôi con nên má ba thương
Có phải “ông ấy” nhận ra con không mà nâng con lên nhanh thế?
Làm vua mà không được học hành sao con có thể đảm đương?

Ba má đã sống hơn nửa đời người trước 30 tháng Tư nên hiểu
Thời trước người ta biết trọng nhân tài nên xã hội văn minh
Người giàu biết thương yêu người nghèo, tạo việc làm cho họ
Chứ không như bọn tư bản đỏ bây giờ làm dân ghét, dân kinh

Thời trước Biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa là của ta tất cả
Ngư dân ta đánh cá ngoài khơi có ai dám trấn giết cướp tàu
Thời nay ngày nào Hán tặc cũng bắn giết ngư dân trên biển
Mà ba má đã bao giờ được nghe con lên tiếng cứu dân đâu?

Má ba cùng đồng bào đã 20 năm cưu mang con trong lửa đạn
Hôm con chui xuống hầm cạnh bồn cầu, má cứ phải “ngồi” coi
Nếu không có nhân dân hi sinh thì 30/4 các con sao thắng được
Mà nay các đồng chí của con đối xử với dân tàn ác thế con ơi!

Năm thứ ba mươi tám 30/4 lại đến rồi, con ơi mau về đi kẻo muộn!
Má không còn sức “ngồi” bồn cầu để coi con chui xuống đó nữa đâu
Ngày nhân dân vùng lên lật đổ con nay chỉ là một chiều một sớm
Con về đi! Đừng như bố con Gaddafi bị dân cắt cổ, má ba đau!

Sài Gòn, 28/4/1013
Ts. Đặng Huy Văn

[1]- Ngày 5/1/2012, chính quyền huyện Tiên Lãng, Hải Phòng đã dùng hơn 100 công an và bộ đội có trang bị vũ khí đến đập phá nhà và định cướp trắng đầm tôm của gia đình anh em ông Đoàn Văn Vươn tại xã Vinh Quang, Tiên Lãng một cách trái pháp luật.

[2]- Ngày 24/4/2012, hơn ba ngàn công an và đầu gấu được UBND huyện Văn Giang, Hưng Yên thuê để đàn áp cuộc biểu tình của hơn một ngàn nông dân tại xã Xuân Quan, Văn Giang để giữ ruộng đất và mồ mả tổ tiên của bà con đang bị giải tỏa mặt bằng để xây dựng “Thiên đường Ecopark”của một chủ đầu tư giấu mặt. Cuộc biểu tình của bà con Văn Giang đã bị đàn áp dã man trong đó có rất nhiều người dân và hai phóng viên VOV đã bị đánh trọng thương.






2013/04/24

30 THÁNG TƯ ƠI, HỒN NƯỚC SẼ VỀ ĐÂU?


Lời Tác Giả: Chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày 30 tháng Tư, ngày mà cách đây 38 năm tôi đã nháy cẩng lên như một thằng điên vì vui sướng. Vì tôi tưởng kể từ nay, thanh niên Việt Nam sẽ không còn phải chém giết lẫn nhau nữa, bởi cuộc nội chiến tàn khốc nhất lịch sử dân tộc Việt Nam làm chết tới gần 5 triệu người đã kết thúc! Nhưng thật đáng tiếc sau ngày 30/4/1975 vẫn còn thù hận, hơn 1 triệu cán binh cộng hòa phải đi tù và chết đói trong lao tù hơn 16 vạn người, khoảng 60 vạn thuyền nhân bị chết chìm mất xác trên các đại dương khi vượt biển đi tỵ nạn và có tới 3 triệu người Việt phải bỏ nước ra đi không hẹn ngày trở lại. Đó là một tấn thảm kịch bi đát nhất trong lịch sử Việt Nam!

Vậy, ai là những kẻ đã góp phần gây ra tấn thảm kịch đó? Bài viết này sẽ nêu ra lời giải đáp một cách chủ quan của cá nhân tôi, chưa chắc đã phản ảnh trung thực tính khách quan của lịch sử, xin được trân trọng gửi tới quí vị độc giả để chúng ta cùng trao đổi và tìm ra được câu trả lời thích hợp nhất để lịch sử nước nhà mai sau không còn phải lặp lại.  

30 tháng Tư ơi, Hồn Nước sẽ về đâu?

(Kính viếng Hương Hồn 5 triệu đồng bào đã ngã xuống)

Nếu Mao đồng chí không thương Đảng CS Việt Nam
Thì sao 1930, lại cưu mang một “đứa trẻ sinh nằm trên cỏ”?[1]
Rồi nuôi nấng “đứa trẻ” đó lớn lên thành đứa con ngoan thực sự
Biết răm rắp vâng lời Mao mang theo “con đường vô sản” tới trời Nam

Nếu Mao đồng chí không yêu các nhà lãnh đạo Việt Nam
Thì sao lại giúp đỡ và dìu dắt chủ tịch Hồ Chí Minh “vĩ đại”?
Còn gả vợ cho người để thành con rể nước Trung Hoa mãi mãi[2]
Và trọn đời giữ gìn “Tình hữu nghị láng giềng như gắn bó môi răng!”

Nếu Mao đồng chí không hết lòng trong cuộc kháng Pháp 9 năm
Thì chắc gì đã có “Chiến Thắng Điện Biên Phủ lẫy lừng” ngày ấy?
Nhưng lại phải đau đớn ký HĐ Genève cắt nước Việt ra hai Miền tê tái
Khiến nhiều gia đình Việt Nam phải chia ly trong buồn tủi hờn căm!

Nếu Mao đồng chí không dạy dỗ Hồ Viết Thắng và hàng ngàn cán bộ
Phải tiến hành CCRĐ thế nào dưới sự chỉ huy của cố vấn Trung Hoa
Thì làm sao chỉ trong hai năm có thể giết chết hai vạn người vô tội
Đã có công xây dựng nên nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa?

Nếu Mao đồng chí không cho ra bản “Tuyên bố về lãnh hải TQ” vào 4/9/1958
Thì Phạm Văn Đồng đâu dám coi Hoàng-Trường Sa không là của Việt Nam?
Bằng một bức Công Hàm gửi Chính Phủ TQ ngày 14 tháng 9 năm 1958[3]
Để giờ đây phần xác đã yên giấc ngàn thu mà phần hồn vẫn băn khoăn!

Nếu Mao đồng chí không khuyên đảng bắt nông dân góp ruộng vào hợp tác
Thì làm sao đảng có hàng triệu thanh niên vào “giải phóng” Miền Nam?
Ngày đó nếu ai đào ngũ không vào chiến trường thì cả nhà chết đói
Vì đâu còn trâu bò ruộng đất kênh mương để có thể tự làm ăn!

Nếu Mao đồng chí không giúp Miền Bắc đem quân vào đánh Miền Nam
Thì chính phủ Hoa Kỳ lúc đó chắc gì đã muốn ồ ạt đổ quân vào Đà Nẵng[4]
Để Mao yên tâm triệt hạ các đối thủ chính trị trong CMVH mang danh vô sản
Mồm hô “Quyết đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng!” mưu hủy diệt Việt Nam!

Nếu Mao đồng chí không cung cấp vũ khí cho Miền Bắc phá hủy VNCH[5]
Thì ngày 19/1/1974, sao quân Tàu có thể cưỡng chiếm được Hoàng Sa?
Để ngày 30/4/1975, thống nhất non sông mà bị mất đi phần Biển Đảo
Lãnh thổ thiêng liêng đã được giữ gìn từ nhiều thế hệ của ông cha!

Phải chi việc bắt 1 triệu cán binh VNCH vào các nhà tù cũng là Mao gợi ý?
Để người Việt tiếp tục xéo dày nhau cho thỏa lòng lang dạ thú của Mao
Vì gần 5 triệu người Việt chết trong nội chiến đối với Mao còn  ít quá
Mao muốn dân Việt bị tiêu diệt nhiều hơn để có chỗ cho dân Tàu!

Ngày 9 tháng 9 năm 1976, Mao đồng chí qua đời thì cháu con Mao khôn lớn[6]
Các cấp lãnh đạo Việt Nam lại tiếp tục trả “ơn sâu, nghĩa nặng” bố con Mao
Bằng đất rừng, Mái Nhà Đông Dương, Biển Đông...để làm theo “Lời Bác”
Dưới sự dẫn dắt của kẻ thân Mao, 30 tháng Tư ơi Hồn Nước sẽ về đâu?

Ngạn ngữ có câu “Muốn biết ông là ai thì phải xem ông kết bạn với người nào?”
Bạn ông là một kẻ bạo tàn lớn nhất thế kỷ 20, hơn cả Tần Thủy Hoàng tái thế!
Ôi một ngàn năm Bắc Thuộc đủ rồi! Đồng bào hãy nhanh chân lên kẻo trễ!
Cùng tâm linh 5 triệu hồn oan, quyết giữ gìn Hồn Nước tới nghìn sau!

Hà Nội, 24/4/2013
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ:

[1]- Năm 1960, xuất phát từ nguồn tin nói: Đảng cộng sản Việt Nam đã được thành lập ngày 3/2/1930 tại một sân bóng của Hồng Công Trung Quốc, nhà thơ Tố Hữu đã viết bài thơ “Ba mươi năm đời ta có đảng” trong đó có câu: “Như đứa trẻ sinh nằm trên cỏ”.

[2]- Tăng Tuyết Minh – Wikipedia tiếng Việt

vi.wikipedia.org/wiki/Tăng_Tuyết_Minh - Translate this page

[3]-  Công Hàm Bán Nước do Phạm Văn Ðồng ký ngày 14/9/1958

conghambannuoc.tripod.com/ - Translate this page

[4]-  Ngày 8 và 9/3/1965, hai trung đoàn Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ đầu tiên đã đổ bộ vào Đà Nẵng chính thức mở đầu cho cuộc can thiệp quân sự của Mỹ tại Việt Nam.

 

[5]- Những chữ viết tắt- “VNCH”: Việt Nam Cộng Hòa. “CMVH”: Cách mạng Văn Hóa. “HĐ”: Hiệp Định. “CCRĐ”: Cải cách ruộng đất.

 

[6]-  Mao Trạch Đông – Wikipedia tiếng Việt

vi.wikipedia.org/wiki/Mao_Trạch_Đông - Translate this page

 

 


2013/04/11

SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 92 NÊN CHĂNG QUỐC KỲ, CA CŨNG SỬA?


Lời Tác Giả: Hai tháng nay, tôi đã được đọc rất nhiều bản góp ý về “Dự thảo sửa đổi Hiến Pháp 1992” của nhân dân cả trong và ngoài nước, trong đó có nhiều bản góp ý rất tâm huyết. Tôi là một nhà giáo đã nghỉ hưu nay về làm bạn với nông dân, nên chỉ xin góp vài ý kiến nhỏ về “Điều 13” của “ Dự thảo Hiến Pháp 92 sửa đổi” thôi. Cụ thể là, nhân dịp sửa đổi Hiến Pháp 92, chúng ta nên chăng cần sửa đổi Quốc Kỳ và Quốc Ca hiện tại?

Quốc Ca thì không hợp thời nữa. NS Văn Cao viết bài “Tiến Quân Ca” này từ hồi đầu kháng chiến chống Pháp. Nay Pháp, Mỹ đã thành bạn, còn người bạn cũ ngày xưa nay đã hiện nguyên hình là kẻ bá quyền xâm lược, kẻ thù truyền kiếp và nguy hiểm nhất của dân tộc Việt Nam. Để đánh bại âm mưu xâm lược của nó, không thể “tiến quân ca” được, mà phải xây đựng đất nước ta mạnh giàu, tự do, dân chủ và văn minh hơn nó. Thời 1979-80, đảng CS cũng đã định thay Quốc Ca nhưng chưa chọn được bài hát thích hợp vì đường lối chưa ổn định. Nay đường lối xây dựng đất nước theo kinh tế thị trường đã xác định, kẻ thù cũng đã rõ ràng. Vậy, nên chăng phải sửa đổi Quốc Ca? Việc chọn bài nào thì phải do Hội Nhạc Sĩ VN và Quốc Hội quyết định. Tôi chỉ giả thử chọn “Bài Ca Xây Dựng” của NS Hoàng Vân thôi, thì cũng đã thấy phù hợp thời đại hơn bài “Tiến Quân Ca” rồi!

Quốc Kỳ Việt Nam nên chăng cũng cần sửa đổi ngay vì “Cờ Đỏ Sao Vàng Năm Cánh” đã được lấy nguyên hình từ Lá Cờ Hồng Quân LX (Quân Kỳ) trên cơ sở Quốc Kỳ Liên Xô, chỉ tô đậm thêm màu vàng vào ngôi sao năm cánh ở giữa thôi, chứ đâu phải là cờ truyền thống Ngàn Năm Văn Hiến của cha ông! Liên Xô, chủ yếu là Liên Bang Nga, người ta cũng đã bỏ lá “Cờ Đỏ Búa Liềm” đó từ 1991 để quay về Lá Cờ Nga Hoàng truyền thống trước năm 1917 của họ rồi! Vậy, tại sao nước ta lại vẫn còn giữ Lá Cờ Đỏ mà không quay trở lại Lá Cờ Vàng truyền thống thời Nhà Nguyễn, thời mà Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông của chúng ta đâu có kẻ nào dám tuyên bố chủ quyền?

Ông Chủ Tich Quốc Hội và tôi đều có một thời gian làm nghiên cứu sinh ở Đông Âu. Ông hãy xem, từ ngày Đông Âu thay cờ, 1989-90, họ đã được mở mang tự do dân chủ như thế nào? Ông có thể chọn mẫu Cờ Bảo Đại 1948, mẫu Cờ Quẻ Ly 1945 hoặc mẫu “Long Tinh Kỳ” Gia Long. Nhưng nếu ông vẫn lưu luyến hình bóng mình, thì có thể chọn mẫu cờ của Quốc Kỳ Việt Nam hiện nay nhưng đổi ngược màu lại, thành “Cờ Vàng Sao Đỏ”! Hoặc là để các họa sĩ thiết kế một mẫu cờ mới trên cơ sở nền cờ vàng của tổ tiên để lại. Lá cờ Nền Vàng là cờ truyền thống dân tộc, phải chăng chúng ta nên tiếp tục sử dụng và gìn giữ, thưa ông?

SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 92 NÊN CHĂNG QUỐC KỲ, CA CŨNG SỬA?

(Kính gửi ông Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng)

Tổ Quốc, 2 tiếng thiêng liêng nằm sâu trong tâm khảm
Đã có tự bao giờ hay từ thời Quốc Tổ Hùng Vương?
Tổ là tổ tiên, Quốc là nước lắng hồn thiêng dân tộc
Và ai biết kể từ khi nào Tổ Quốc có cờ giương?

Theo lịch sử, nước ta đã có cờ giương kể từ thời Bắc Thuộc
Năm 40 SCN, đã nổi lên cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng
Chống bè lũ thái thú bạo tàn và giặc Tàu Đông Hán
Với Cờ Vàng, Bà đã dẹp Tô Định xưng Vương

Rồi từ các thời Ngô, Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn Huệ...
Đều giương ngọn Cờ Vàng tự phong Đế xưng Hùng
Vàng là màu đất, màu da của con Hồng cháu Lạc
Màu của sang giàu, của Phật Độ yêu thương

Thời đại dẫu đổi thay thì màu Cờ Vàng óng ánh
Của dân tộc vẫn vẹn nguyên chỉ thay đổi đường viền
Như màu da của ông cha ta cả ngàn năm không biến đổi
Trải bao lần thắng giặc Tàu xâm lăng, giữ đất nước bình yên

Sang Triều Nguyễn, Lá Cờ Vàng tua xanh dương chấm đỏ[1]
Tượng trưng cho Vua Nước Nam định phận cõi Trời Nam
“Long Tinh Kỳ” thời Gia Long tại các bảo tàng còn đó
Lấy màu da của dân tộc làm nền để cổ võ Dân Nam

Vậy nền “Cờ Đỏ Sao Vàng” nguồn gốc từ đâu, ai đưa vào đất nước?[2]
Phải chăng lấy từ quê hương của Lê-nin, nền “Cờ Đỏ Búa Liềm”?
Thời cách mạng vô sản quyết giành chính quyền bằng bạo lực
Màu Đỏ là biểu lộ cuộc đấu tranh gây đổ máu triền miên

Mang về Việt Nam cải sửa đi thành “Cờ Đỏ Sao Vàng”
Văn Cao đã ca “Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước!”
Chiến thắng giặc Pháp 9 năm, máu thành sông chung cuộc
Cải Cách Ruộng Đất lại giết “nhầm” thêm vài vạn dân oan!

Cuộc chiến 1955-75, hơn bốn triệu người từ cả Hai Phía Bắc Nam
Đã ngã xuống khắp Biển Đảo, Trường Sơn nay chưa tìm hết xác
Cùng mấy chục vạn thuyền nhân bỏ ra đi bị tàu chìm xác dạt
Diệt Pol Pot, chống Tàu, thêm 40 vạn người chết hờn oan!

Ngày nay tại quê hương của Lê-nin, người dân Nga đã hiểu[3]
Họ đã từ bỏ “Cờ Đỏ Búa Liềm” để trở về với cờ của Nga Hoàng
(Là lá cờ bị Cách Mạng Tháng Mười của Lê-nin xé tan năm 1917)
Nên nước Nga giờ đây đã thoát khỏi ách độc tài và thể chế trái ngang

Vậy sửa đổi Hiến Pháp 1992 lần này, Cờ Nền Đỏ nên chăng cần thay đổi?
Nên chăng trở lại Cờ Nền Vàng của tổ tiên, hồn thiêng trải ngàn năm?
Hãy xóa nền “Máu” ở “Cờ Năm Sao” của giặc Tàu đang xâm lấn
Hoàng Sa, Trường Sa, Biên Giới và Biển Đông...réo hờn căm!

Tại sao thời đại đổi thay rồi, mà vẫn “Tiến Quân Ca” hát mãi?
Cả nước nay đang lo dựng xây, sao Quốc Ca vẫn ca khúc đạn bom?
Mồm hát “Tiến Quân Ca” sao chân bước cứ giật lùi hoài trên biển đảo?
Giá thử chọn “Bài Ca Xây Dựng” làm Quốc Ca xem có hơp hơn không?[4]

Tôi chỉ là một nhà giáo đã nghỉ hưu sống cùng nông dân trong xóm
Bị tước đoạt hết ruộng đất thành dân oan đang kêu cứu khắp nơi
Đau đớn nhìn rừng Cờ Đỏ và công an “tiến quân ca” cướp đất
Lòng cứ bâng khuâng có lẽ nào đây đang là Tổ Quốc tôi?

 Hà Nội, 11/4/2013
Ts. Đặng Huy Văn

[1]- Quốc kỳ Việt Nam – Wikipedia tiếngViệt

vi.wikipedia.org/wiki/Quốc_kỳ_Việt_Nam - Translate this page

vi.wikipedia.org/.../Danh_sách_hiệu_kỳ_tại_Liên_... - Translate this page
vi.wikipedia.org/wiki/Quốc_kỳ_Nga - Translate this page


[4]- Bài ca Xây Dựng - Trọng Tấn | 320 lyrics, upload bởi nemo26

mp3.zing.vn/bai.../Bai-Ca-Xay.../IW60DIOE.html - Translate this page





2013/04/06

RÕ ĐÂY QỦY KẾ GIẶC TÀU!



Lời Tác Giả: Đọc bài viết “Cứ hồ sơ dân Nghệ xin việc là tôi loại ngay…” đăng trên tờ báo điện tử Kiến Thức của Liên hiệp các Hội Khoa Học Kỹ Thuật Việt Nam ngày 14/10/2012, tôi linh cảm có một sự gì đó thật khác thường trước ngày Hội Nghị TW 6 bế mạc! Lạ nữa là khi trang báo mạng của Hội Đồng Hương Hà Tĩnh tại TP HCM vừa đăng một bài viết phản đối bài viết trên của Kiến Thức thì lập tức bị đánh sập mạng! Vậy tôi có dự cảm, phải chăng có một thế lực nào đó đã bỏ tiền thuê báo ĐT Kiến Thức viết và đăng bài này? Vì theo tôi một mình tờ báo điện tử Kiến Thức không đủ “đức” và đủ “tài” để có thể đánh phá một trang mạng khác!

Tôi cho rằng, bài viết đó có nhiều mục đích. Nhưng mục đích chính là kích động sự hận thù và chia rẽ dân tộc của bè lũ Việt Gian bán nước để làm cho nước ta nhanh chóng yếu đi nhằm giúp kẻ thù truyền kiếp của dân tộc sớm thôn tính được nước ta để đưa “Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống” mau chóng trở thành “Hoàng Đế” của Việt Nam.

RÕ ĐÂY QỦY KẾ GIẶC TÀU!

Ai thèm chấp lũ đười ươi
Mình đầy lông lá chê người nhiều lông
Chấp gì lũ quạ chê công
Chẳng biết ăn diện cho chồng cho con
Chấp gì bồ hóng chê son
Ngọng chê ca sĩ hát không rõ lời
Chấp gì chuột chũi chê dơi
Bay lượn trên trời không giỏi rúc phân
Chấp gì một giải Sông Ngân
Chê Trăng đơn chiếc vẫn nhăn răng cười
Chấp gì lũ Kiến dở hơi
Của phường lẻo mép ngồi chơi nói càn
Không chừng Thức quá hóa gàn
Nói nhăng nói cuội nói quàng nói xiên!

Phải chăng Kiến Thức được tiền?
Nhằm gây kích động vùng miền ghét nhau
Rõ đây qủy kế giặc Tàu
Rẽ chia đất nước để vào xâm lăng
Vì tham nén bạc, cân vàng
Mà đem nước Việt trao dâng nước Tàu
Hãy mau tỉnh ngộ đồng bào!
Ngàn năm Bắc Thuộc khổ đau đủ rồi!
Ích Tắc, Chiêu Thống tanh hôi
Cam tâm bán nước để đời vinh thân
Xéo dày áp bức nhân dân
Núi, Sông, Biển, Đảo nghìn năm rủa nguyền!

 Hà Nội, 18/10/2012
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ: Bài này đã được đăng trên trang mạng của Nhà Thơ Nguyễn Trọng Tạo (nhathonguyentrongtao.wordpress.com) với nhan đề "Tiến Sĩ Đặng Huy Văn tặng Báo Điện Tử Kiến Thức", 10/2012.




2013/04/05

HÃY NGỬNG CAO ĐẦU HỠI ĐOÀN VĂN VƯƠN VĨ ĐAI!


(Viết tặng những người nông dân dũng cảm tại Tiên Lãng, Hải Phòng)

Hãy ngửng cao đầu hỡi cựu chiến binh Đoàn Văn Vươn vĩ đại!
Hơn 70 triệu nông dân Việt Nam khắp cả nước đứng bên anh
Hàng triệu hồn thiêng Biên Giới, Hoàng Sa...đã về đây đầy đủ
Gặp nhau trên Bến Cảng quê hương hát điệp khúc quân hành

Khúc hát xưa để chống ngoại xâm, nay chống bầy tham nhũng
Đã uống máu của đồng đội chúng ta qua ba cuộc chiến tranh
Đem về mua chức quyền, xây biệt thự, lập ngân hàng vấy máu
Cướp đầm tôm được tạo nên bởi công sức và tính mạng con anh!

Chúng ở đâu rồi? Anh hãy điểm tên chỉ mặt cho chúng tôi
Chúng là cả bầy sâu từ muôn phương qui tụ về Hà Nội
Sâu trung ương ăn to, sâu quận huyện phường ăn nhỏ
Sâu xã thôn la liếm không từ đồ phế thải tanh hôi

Từ ngày ra quân, anh đam mê nghề thủy sản chăn nuôi
Lao động quên cả ăn, bán cả tài sản đi vì con tôm con cá
Đắp đê quai, trồng sú vẹt thành rừng lấn dần ra biển cả
Cùng cả các gia đình anh chị em không có phút nào ngơi

Nhưng ai ngờ sắp có một dự án lớn qua đây và sẽ phải di dời
Khu nuôi trồng này nếu có dự án đền bù sẽ được nhiều tiền lắm
Các quan nổi máu tham cố đuổi anh đi trước ngày làm dự án
Để cướp tiền đền bù mà gần hai mươi năm anh đã bỏ công lao!

Bọn cướp đến nhà mà không được đứng lên để tự vệ hay sao?
Anh đâu định giết người, súng “hoa cải” chỉ mua về dọa chuột
Nhưng quyền sinh quyền sát trong tay, đảng nói gì mà chả được
Nay còn đâu Tòa Đại Hình Cần Thơ của nước Pháp năm nào!(*)

Anh hãy nhìn ra ngoài xe, chúng tôi là hàng triệu đồng bào
Những dân oan Văn Giang, Sài Gòn, Cần Thơ, Dương Nội...
Cả những hồn thiêng từ Trường Sơn, Hoàng Sa, Biên Giới...
Sẽ hét thật to vào mặt lũ độc tài: “Trả lại danh dự cho anh!”

Đoàn Văn Vươn, anh là hồn sông, hồn núi kết thành
Là chàng Chữ Đồng Tử từ thời Hùng Vương sống lại
Là hậu duệ của Lạc Long Quân từ các đời truyền mãi
Đã đứng lên cùng nông dân VN làm nên cuộc đấu tranh

Chúng ta đã hi sinh chiến đấu bao năm để dân cày có ruộng
Những năm CCRĐ kẻ nào đã hô “Ruộng đất cho người cày!”?
Nhằm phát động nông dân giết oan hơn hai vạn người vô tội
Vậy nay độc lập rồi, Hiến Pháp 92 ghi ruộng đất thuộc về ai?

Ai đã biến nông dân Việt Nam thành những kẻ làm thuê cuốc mướn
Trên chính cái thửa ruộng của ông cha được truyền lại tự bao đời?
Sửa đổi HP 92, dân đòi “Đất Của Dân” phải ghi vào Hiến Pháp
Sao lại qui kết: “suy chính trị, đạo đức và lối sống suy đồi’?

Sao lại không đưa kẻ hù dọa dân ra trước vành móng ngựa?
Mà lại luận tội một người nông dân chỉ biết chăm chỉ làm ăn
Đã đóng góp sức mình làm giàu cho gia đình và đất nước
Phải chi đó là điều toàn dân đang trăn trở băn khoăn?

Ngày mai chúng ta sẽ cùng hô thật to để anh Vươn nghe thấy:
“Hãy trả tự do cho các anh Đoàn Văn Quý, Đoàn Văn Vươn!
“Hãy trả lại cho ta Hoàng Sa, Trường Sa, biển cả và đất rừng!
“Việt Nam không thể nào chịu thêm một lần Bắc Thuộc nữa!”

Ôi! Đoàn Văn Vươn là người đã thổi bùng lên ngọn lửa
Để sớm có một Việt Nam -Tự Do-Dân Chủ và Hòa Bình...

Hà Nội, 1/4/2013
Ts. Đặng Huy Văn

(*) Vụ án Đồng Nọc Nạn, xã Phong Thạnh, huyên Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu xẩy ra ngày 16/2/1928. Ngày 17/8/1928, Tòa Đại Hình Cần thơ của Pháp đã xử những người nông dân chống lại bọn cường hào cướp đất là vô tội.




ĐẦM ANH VƯƠN LÀ NGƯỜI NƯỚC NÀO CÁC CHÚ?


Lời Tác Giả: Năm ngoái, sau khi xẩy ra vụ cưỡng chế trái pháp luật đầm tôm của gia đình anh Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng, tôi đã đọc đi đọc lại Vụ Án Đồng Nọc Nạn tại làng Phong Thạnh, quận Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu, 1928, để hy vọng gia đình anh Vươn cũng sẽ được xét xử trong một phiên tòa công bằng như Tòa Đại Hình Cần Thơ của chính phủ thuộc địa. Nhưng nay, tôi phải viết bài này để vĩnh biệt Vụ Án Đồng Nọc Nạn vì vị quan tòa tại Tòa Đại Hình Cần Thơ đã chết, nên gia đình anh Vươn sẽ bị xét xử tại Tòa Án Hải Phòng từ ngày 4/4 đến ngày 10/4/2013 và kết quả phiên tòa này như thế nào thì không cần phải đợi đến ngày tuyên án, chúng ta cũng đã biết. Ôi! Thương quá những người nông dân Việt Nam lam lũ đang phải chịu kiếp sống bất công đau khổ!

ĐẦM ANH VƯƠN LÀ NGƯỜI NƯỚC NÀO CÁC CHÚ?

(Kính viếng hương hồn Vụ Án Đồng Nọc Nạn)

Đầm Anh Vươn là người nước nào các chú?(*)
Người Hàn Quốc hay Tàu Tưởng Đài Loan?
Lũ tư bản bây giờ chúng ranh ma lắm đó
Đi đầu tư khắp nơi rồi bóc lột tràn lan                                                                                      

Ta đã ghé qua Cu Ba để cảnh giác bác Phi-Đen
Là chủ nghĩa tư bản ngày nay đang trên đà dẫy chết
Cũng định sang thăm cả Brazil thì không may “bị mệt”
Bay về nước để triển khai ngay cái Nghị Quyết Ấy liền!

Không phát triển kinh tế thị trường theo kiểu “Tư Bản Đen”
Mà kinh tế Việt Nam phải làm theo mô hình “Tư Bản Đỏ”
Đất đai là tư liệu sản xuất thì đảng cầm quyền nắm giữ
Dân muốn có đất thì làm đơn theo “Cơ Chế Xin Cho”

À! Có phải Đầm Anh Vươn là tay đã thả cá trong hồ
Tại Tiên Lãng, Hải Phòng từ những năm 93 gì đó
Nay các chú khẽ nhắc thì may quá ta bỗng nhớ
Xưa giao đất, nay thu hồi cớ sao lại kêu ca?

Đất là sở hữu của toàn dân, đảng là lãnh đạo của chúng ta
Đảng cho thì dân được làm, đảng thu hồi là dân phải trả
Khiếu kiện thì đảng gọi công an, quân đội đi giải tỏa
Chống cự thì đảng sẽ bắt giam và đập nát cửa nhà

Theo Nghị Quyết Ấy, đó là suy thoái về chính trị
Làm mất đoàn kết nhân dân hủy hoại tình đồng chí
Gây khiếu kiện đông người mang súng dọa công an
Đầm Anh Vươn vi phạm Nghị Quyết Ấy đã rõ ràng!

Đồng chí Ếch chỉ vi phạm sơ sơ mà đã ra Quốc Hội
Nhận các thiếu sót về mình và xin lỗi trước toàn dân
Một đảng viên như thế mới là người công dân kiểu mẫu
Đầm Anh Vươn là ai mà ngươi dám chống lại muôn dân?

Hay ngươi là kẻ đã xui “Cái Nhóm Kia” chống đảng
Đòi bỏ Điều Bốn vẫn còn được ghi trong Hiến Pháp 92
Đòi được sở hữu tư nhân về đất đai và tam quyền phân lập
Đòi quân đội chỉ chống ngoại xâm, không phe phái chống ai?

Lần này ra hầu tòa nếu Đầm Anh Vươn không nhận tội
Đã dùng súng “hoa cà” để bắn vào bộ đội và công an
Thì ta sẽ đưa ra tận Hoàng Sa bắt nhốt vào ngục tối
Nhờ các đồng chí anh em giúp cải tạo công dân!

Đứng sau ta là nước Cộng Hòa Nhân Dân, một quốc gia vĩ đại
Đầm Anh Vươn chớ thấy ta hiền lành mà dám vô lễ coi thường
Ta sẽ xét xử ngươi thật nghiêm để nông dân Việt Nam sợ hãi
Không bao giờ dám noi Vụ Án Đồng Nọc Nạn làm gương!

Hà Nội, 31/3/2013
Ts. Đặng Huy Văn                           

(*) Xin lỗi quí vị, nhân vật chính của bài viết này bận trăm công nghìn việc nên thấy báo đài lề phải ngày nào cũng nhắc đi nhắc lại "Đầm Anh Vươn" thì ông cho đích thị là có một anh họ "Đầm", tên là "Anh Vươn" và ông cũng băn khoăn không biết tay "Đầm Anh Vươn" này là người Hàn Quốc hay Đài Loan mà lại có cái họ "Đầm" lạ tai thế! Sau khi được các trợ lý cho hay thì hóa ra tay “Đầm Anh Vươn” này đã dám chống lại người thi hành công vụ khi bị thu hồi đất tại Tiên Lãng, Hải Phòng nên ông đã rất giận.

Thực ra, tác giả biết chính xác anh Vươn là một cựu chiến binh, một kĩ sư nông nghiệp họ Đoàn, Đoàn Văn Vươn, người đã thuê đầm để nuôi tôm ở xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, TP Hải Phòng từ 1993. Đến 5/1/2012 chưa hết hạn thuê nhưng do lòng tham nên lãnh đạo địa phương đã cố tình giải tỏa trái pháp luật khu nuôi trồng thủy sản của anh, dùng cả công an và bộ đội cưỡng bức anh. Trong cảnh cùng đường, anh Đoàn Văn Vươn đã dùng súng "hoa cà" để chống lại làm 6 người bị thương nhẹ. Toàn bộ ngôi nhà ở của gia đình anh đã bị đập phá tan hoang và anh cùng một số người thân đã bị tạm giam hơn một năm nay, hẹn đến 4/4/2013 sẽ mở phiên tòa xét xử.




NGHE TIN CHÚNG XỈ NHỤC ÔNG


Lời Tác Giả Sau khi nghe cuộc phỏng vấn của phóng viên VTV với cựu bộ trưởng Tư Pháp Nguyễn Đình Lộc trong buổi phát hình của VTV1 lúc 19 giờ ngày 23/3/2013, tôi hơi buồn nhưng không ngạc nhiên. Tôi không giận mà chỉ thương ông ấy! Bởi vì cái bản án bi thương của Tướng Trần Độ ngày xưa chính ông Lộc là một trong những người góp sức, nay vẫn còn in đậm dấu ấn trong cuộc đời ông. Và có lẽ bản án đó nay đang tự kỉ ám thị ông, nên ông ấp úng, ông ngập ngừng là điều thông cảm được! Nhưng ông không rút chữ kí như chủ tich Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng từng rêu rao, chứng tỏ ông đã quyết tâm đứng về phía các nhà trí thức và nhân dân cả nước đang đòi tự do và dân chủ bất chấp sinh mệnh chính trị của ông có thể bị đe dọa.Cám ơn ông!

 NGHE TIN CHÚNG XỈ NHỤC ÔNG

(Viết tặng cựu BT TP Nguyễn Đình Lộc)

Nghe tin chúng xỉ nhục ông
Bảo ông “kí đại” chứ không biết gì!
Bêu ông lên cả ti vi
Thanh minh “Mình bị bắt đi trưởng đoàn
“Kiến Nghị thì người khác làm
“Nghiên cứu vài buổi “vội vàng” kí ngay!
“Định sửa chỗ nọ, chỗ này
“Nhưng vì mạng đã post ngay lên rồi
“Nên mình đành tán thành thôi   
“Nhóm còn có Bảy Mốt người nữa cơ!”
Dại gì ông nhận cầm cờ
Gương Tướng Trần Độ sờ sờ ra kia
Biết đâu bè phái phân chia
Đánh “X” không được, tổng chìa sang ông?

Đảng từng nói có thành không
Nói không thành có nên ông lạ gì!
Khi ông Bộ Trưởng quyền uy
Tổng vào luồn cúi xá gì đến thân
Tiền, quà tổng nhận của dân
Lúc thì biếu tết, lúc tân sửa nhà
Nay hưu rồi thật xót xa!
Vừa “vâng, dạ” đó, đã la nặng lời
“Quy mình tư tưởng suy đồi
“Đạo đức lối sống của người đảng viên!”
Ông thầm nhủ:”Phải ngồi yên!
“Trí thức - Bộ trưởng thì liên quan gì?
“Trời ơi sửa đổi làm chi!
“Chủ Nghĩa Xã Hội còn gì nữa đâu?
“Đảng nay là của người giàu
“Bản Hiến Pháp Cũ làm đau người nghèo
“Thay Hiến Pháp - Dân mới theo!
“Nếu không muốn thấy dân nghèo đứng lên...”

Hà Nội, 29/3/2013
Ts. Đặng Huy Văn




ÔI THƯƠNG QUÁ CUỘC ĐỜI BẠC MỆNH MỘT TÀI HOA!


Lời Tác Giả: Không hiểu sao, đúng 2 giờ 30 sáng nay, ngày 23/3/2013, tôi chợt thức dậy. Vì sợ ngủ quên giờ ra ô tô để đi thăm Thiền Viện Trúc Lâm và Tây Thiên Thiền Tự tại Vĩnh Phúc nên tôi không ngủ lại được nữa mà thức luôn đến sáng. Tôi bỗng giật mình nhận ra, đó là giờ nhập Cõi của Đinh Vũ Hoàng Nguyên vừa tròn một năm. Khi đến Thiền Viện Trúc Lâm, tôi vừa leo các bậc tam cấp vừa nghĩ đến Nguyên thì như thấy một chàng trai trẻ quần áo dính đầy màu vẽ đang kéo tay tôi bước lên các bậc tam cấp của Thiền Viện và tôi đã xúc động nhận ra, tôi đã gặp chàng trai này đâu đó trong tiềm thức.

Khi bước theo các bậc đá lên tới Tây Thiên Thiền Tự, tôi chợt nhớ lại, là đã gặp người không tên này vào cuối thập niên 90 của Thế Kỷ trước, khi tôi đã có ba năm sống ở xóm bụi Thành Công để ăn chay và ngồi thiền với các đồng tu của mình. Dạo ấy, vào những lúc rỗi, tôi đã vào một xưởng vẽ ngay gần đó và bất ngờ gặp những bức tranh lạ, hễ đứng trước những bức tranh đó là mình nhập định rất dễ dàng, nhưng tôi đã chưa bao giờ biết người vẽ ra những bức tranh đó tên gì. Giờ đây, khi lục xem lại một số bức tranh của Nguyên tôi mới nhận ra, ngày đó tôi đã nhiều lần được xem Nguyên ngồi vẽ một cách say mê như đang ngồi thiền và có lẽ tôi và Nguyên đã có một cái gì đó đồng điệu về tâm hồn cách đây đã tới mười mấy năm. Và bài viết này vì thế đã được ra đời ngay trước Phật Đường Tây Thiên Thiền Tự. Do viết vội nên chắc chắn bài viết còn nhiều sơ sót, nên tôi rất kính mong được quí vị độc giả gần xa lượng thứ.

Nhân một năm ngày cố nhân mãi mãi đi xa, tôi xin gửi đăng bài viết này để kính tặng ba mẹ, vợ và con trai của Lão Thầy Bói Già Đinh Vũ Hoàng Nguyên, một tài hoa bạc mệnh.

ÔI THƯƠNG QUÁ CUỘC ĐỜI BẠC MỆNH MỘT TÀI HOA!

(Viết tặng ba mẹ và vợ con của Bói Già Đinh Vũ Hoàng Nguyên)

Biết nói gì Nguyên ơi
Khi Nguyên không phải là người đời
Mà là Thiên Sứ từ Trời cao lai vãng
Chỉ ghé qua trái đất này tròn 444 tháng
Rồi nhếch mép tủm tỉm cười
Nhằm ngày sinh nhật ra đi!

Thông điệp mang đến cho quê hương
Thiên Sứ định nói gì?

Tình Yêu ư?
Khi xúc cảm khẽ chạm vào con tim mách bảo
Phải yêu đến tận cùng ruột gan
Yêu bầm tim, tím máu
Yêu không những chỉ thốt nên lời
Mà vang vọng tiếng kêu van
Của em thơ
Của mẹ già
Quằn quại giữa trái ngang!
Yêu cả lời hiệu triệu
Của lương tri đang kêu cứu
Đòi quyền tự do để được sống cho nhau
Quyền mưu cầu hạnh phúc
Của người lao động cần lao
Quyền được chọn lựa của toàn dân
Ai sẽ là người lãnh đạo
Không thể chịu mãi lũ lưu manh bát nháo
Vừa khoác áo nhân dân vừa dày xéo đồng bào!

Tuổi trẻ hôm nay
Lẽ ra phải được sống sang giàu
Người tài năng như Nguyên sống trong đời
Sao lại phải lo lắng cả những điều nhỏ nhặt?
Chưa từng được dạy ở trong các trường đại học:
Mồn tụng niệm “Nam Mô” bụng khát vọng đồng tiền
Vi phạm lệ, luật giao thông
Kẹp cụ Hồ dưới bằng lái hồn nhiên
Bệnh viện “không nhận phong bì”  
Mà chỉ thích cầm tiền mặt
Xin vào cơ quan công quyền
Phải tiền tươi, thóc thật
Phong tặng các danh hiệu thi đua
Không có “bác” dẫn đường thì hãy kiếm “ô” che
Các danh hiệu ưu tú, nhân dân
Không có tiền thì nghỉ khỏe con nghe
Đảng kêu gọi góp ý kiến sửa đổi Hiến Pháp 92
Để tỏ ra đảng ta rất “dân chủ”!
Làm trí thức khát tự do bỗng hóa thành “trí ngủ”
Giữa một vương quốc thừa khủng bố, thiếu nhân quyền!

Cha mẹ đã hi sinh cả cuộc đời
Chỉ mong sao thế hệ trẻ được bình yên
Cố chịu khổ, chịu thương để cháu con 
Được sống cho ra sống
Được nói lên tâm nguyện của mình
Được ước ao hi vọng
Được yêu đất nước của Vua Hùng
Đã trải bốn ngàn năm
Được xuống đường hét thật to
“Đã đảo quân Trung Cộng xâm lăng!”
Mà không bị công an bắt lên xe
Đưa về trại Lộc Hà lần nữa
Khi kẻ tôn thờ Trung Nam Hải là quan tòa
Còn người yêu nước VN đứng trước vành móng ngựa
Xin Mẹ Âu Cơ hãy cho chúng con hay
Tổ Quốc liệu còn chăng?

Nay chợt nhận ra tôi đã gặp Nguyên
Nơi xóm bụi Thành Công(*)
Nguyên đam mê vẽ tranh còn tôi  
Thích được ngồi thiền định  
Thế giới muôn màu kia
Là chốn Bồng Lai
Hay làng quê yên tĩnh?
Hay phố sấu, đường me
Chen mái ngói thẫm mầu?
Là hồn gặp hồn
Tỉnh thức gặp tỉnh thức
Đang thiền định bên nhau
Chẳng hề biết tên mà tưởng từng quen
Đâu đó từ kiếp trước
Bởi tranh của Nguyên là thế giới tâm linh
Về sống giữa cõi người hòa hợp
Nay cố nhân đã đi xa mà ngỡ như  
Đang ngồi say sưa chém gió ở bờ sông
Ngay quán nước nhỏ bên cầu
Đầu xóm bụi Thành Công

Nguyên đã đi qua cuộc đời này
Vội vã dạo chơi, hay để nói:
“Mọi người hãy dẹp đi
“Thói hư danh trong thời đại chúng ta
“Thói tham lam tiền, quyền làm người dân
“Chịu thống khổ xót xa!”
Qua những Bài Thơ, những Trang Văn
Và những dòng Viết Ngắn
Những Bức Tranh ẩn hiện tâm linh
Thấp thoáng đời cay đắng
Phiêu lãng yêu vì thơ, cười ra nước mắt vì văn                                  
Viết ngắn quặn lòng ta
Tôi đã gặp một Đinh Vũ Hoàng Nguyên 
Chân thực đến thiết tha!

Nhân ngày biệt ly Bói ơi, tôi đã khóc
Ôi thương quá cuộc đời bạc mệnh một tài hoa!

Tây Thiên Thiền Tự, 23/3/2013
Ts. Đặng Huy Văn

(*) Xóm bụi Thành Công, nơi Nguyên đã từng thuê một xưởng vẽ ở đây, thuộc phường Trung Liệt, quận Đống Đa gồm khoảng gần một ngàn hộ dân đã sống tại đây từ năm 1992, và là một cụm dân cư đặc biệt nhất của Thủ Đô Hà Nội vì cho đến nay, họ chưa hề có tổ dân phố, chưa được đăng kí hộ khẩu và vì thế đã 20 năm nay, gần một ngàn hộ dân tại xóm bụi này đã không có quyền công dân. Còn nhớ vào Tết Kỷ Dậu, năm 1789, nơi đây đã chôn vùi xác của gần một vạn quân Thanh đo Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá tại Gò Đống Đa và có thể vì thế mà mảnh đất này thiêng lắm. Thực vậy, đã một số lần khác nhau của các đời lãnh đạo thành phố Hà Nội, kể cả một thời của TBT Nguyễn Phú Trọng, đã lập Dự Án Ma để giải tỏa gần một ngàn hộ dân ở đây nhằm lấy đất chia nhau mà đều thất bại. Lần cuối cùng là năm 2002-2003, một chủ Dự Án Ma ở đây tên là Lã Thị Kim Oanh, người được thủ tướng Phan Văn Khải lúc bấy giờ hậu thuẩn cũng đã phải ngậm ngùi nhận bản án tử hình khi ông Khải còn tại vị. Có lẽ do Phật Độ Người Có Duyên nên nhóm đồng tu thiền và ăn chay của chúng tôi đã tồn tại ở đây được 5 năm trời và đã có một vài người nhập định được (không phải tôi vì mới tu được 3 năm thì đã bỏ giữa chừng).