PHÚC ĐÌNH
(Viết thay lời con gái
yêu của đại tá Lê Kiêm Toàn)
Ngàn
lời thương gửi ba Toàn
Ba
đi để lại muôn vàn xót xa!
Hai
tuần dằng dặc trôi qua
Ba
đi xa khiến sân, nhà vắng hoe
Ngày
ngày bà ngóng ba về
Đêm
đêm ông nội lắng nghe bầu trời:
“Bay
lâu thế Kiêm Toàn ơi!
“Sao
không hạ cánh nghỉ ngơi một ngày?”
Ông
tin rằng giữa ngàn mây
Ba
Toàn nay vẫn đang bay trên trời
Trường
Sa ba hạ cánh rồi
Sợ
gì quân giặc truyền đời xâm lăng?
Dám
đòi chiếm cả Trường-Hoàng
Chớ
coi khinh cánh đại bàng biển Đông!
Biển
sâu ba có lạnh không
Còn
chăng da thịt dưới lòng biển khơi?
Đã
hai tuần, ba Toàn ơi!
Mẹ
ngất xỉu mấy lần rồi gọi ba
Dối
ông, “ba lượn Trường Sa”
Sẽ
còn dối mãi ông bà được không?
Ba đi tìm
cứu phi
công
Trên SU gặp
nạn sao không thấy về
Tám người
mỗi chú một quê
Ba là lái
chính bay về biển Đông
Phải chi số
mệnh non sông?
Ba cùng
tám chú chìm cùng CASA!
Hay
ba muốn đến Hoàng Sa
Thăm
đồng đội của bác Thà ngàn năm
Thăm
lại nơi chú Phương nằm
Đảo
Gạc Ma máu ngập tràn biển khơi?
Để
ôn nhớ lại một thời
Biển
Đông còn thuộc đất trời Việt Nam
Ba
Toàn ơi con thành tâm!
Chăm
ông bà nội như năm ba còn
Ông
từng bay giữa biển Đông
Dạy
ba biết quý non sông biển trời
Bà
dầm mưa nắng một đời
Nuôi
ba khôn lớn qua thời đạn bom..
Hôm
nay cả nước đau buồn
Tiễn
ba cùng tám người con về trời
Cầu
Phật độ cả chín người
Hồn
thiêng thênh thản giữa trời bình yên!
Nam mô A Di Đà Phật!
Hà
Nội, 30/6/2016
Phúc Đình
No comments:
Post a Comment