2013/06/23

HOÀNG SA LÀ ĐÂU HỞ NGOẠI?

Lời Tác Giả: Trung tá Hải Quân VNCH Ngụy Văn Thà (quê quán Trảng Bàng,Tây Ninh), Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ10 đã vĩnh viễn nằm lại dưới đáy biển quần đảo Hoàng Sa ngày 19/1/1974! Ông đã để lại cho bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh 3 người con gái lúc bấy giờ hãy còn bé dại. Với bao nhiêu nhọc nhằn gian truân của một người vợ góa lính VNCH, bà đã nuôi dạy ba cô con gái nên người và họ đã sinh cho bà sáu đứa cháu ngoại, trong đó cháu lớn nhất năm nay vừa học xong lớp 12 và sắp tới sẽ dự thi vào đại học.

Trước đây, má cháu do thành phần gia đình có ba ruột Ngụy Văn Thà đã “phạm tội” chống cộng sản Trung Quốc tại quần đảo Hoàng Sa, nên má cháu không được vào học đại học mặc dù đã thi đỗ. Năm nay, cộng sản Trung Quốc đã hiện nguyên hình là một tên đầu sỏ xâm lược truyền kiếp của dân tộc Việt Nam và ông ngoại cháu, trung tá Ngụy Văn Thà đã trở thành người anh hùng bảo vệ Tổ Quốc, tác giả bài viết hi vọng cháu sẽ thực hiện được giấc mơ mà trước đây má cháu còn dang dở.

Nhân dịp đã sắp đến ngày thi, tác giả xin viết bài này tặng cháu để chúc cháu đi thi gặp nhiều may mắn và đạt được kết quả mĩ mãn!


Hoàng Sa là đâu hở ngoại?

(Viết tặng cháu ngoại bà quả phụ Ngụy Văn Thà)

Hoàng Sa là đâu hở ngoại?
Mà lời ngoại hát bên nôi
Ru em cháu ngày bé dại
Nghe buồn da diết ngoại ơi!

Hoàng Sa xa không hở ngoại?
Mà dân đánh cá khi xưa
Hay ghé vào đây tránh bão
Nếu không về kịp bến bờ

Nguyệt Thiềm còn chăng hở ngoại?
Và đâu Duy Mộng, Quang Hòa
Linh Côn, Phú Lâm, Vĩnh Lạc...
Đi tìm Vạn Lý Hoàng Sa?

Ngoại kể ngày hai bảy Tết[1]
Giáp Dần giặc chiếm Hoàng Sa
Ông ngoại xác chìm đáy biển
Hồn theo cuồng bão bay xa!

Ngoại nuôi con trong nước mắt
Nuôi đàn cháu bằng lời ca
Những mong ngày sau khôn lớn
Cháu con nhớ nước, thương nhà

Nhưng giờ đây, sao vậy ngoại?
Bà con cô bác xuống đường
Hô vang: “Giặc Tàu cút xéo!
“Trả lại Hoàng Sa mến thương!”

Lại bị công an đàn áp
Bắt giam vào trại Lộc Hà
Đánh cho biêu đầu, máu chảy
Hèn với giặc, ác với ta?

Giá chi được ra thăm đảo
Lặn tìm hồn cốt của ông
Đưa về Trảng Bàng mai táng
Cho ông nằm cạnh Tổ Tông!

Nhưng ra Hoàng Sa thưa ngoại!
Giặc Trung Quốc bắn chết ngay
Ba chín năm Tàu chiếm đóng
Không ai còn được qua đây

Giặc còn âm mưu lấn chiếm 
“Đường Lưỡi Bò” trọn Biển Đông
Vin cớ Công Hàm Năm Tám[2]
Thời mồ ma thủ tướng Đồng!

Chúng dùng những đoàn “tàu lạ”
Phá thuyền, bắn giết, bắt người
Ngư dân mình nay đánh cá
Ai người bảo vệ ngoài khơi?

Ước gì hương hồn ông ngoại
Ghé về gặp cháu trong mơ
Nhắn lời gửi cùng bà ngoại
- Bà ơi hãy gắng đợi chờ!

Còn đủ sức chờ không ngoại?
- Ba chín năm đã qua rồi!
Hồn cốt ông còn đáy biển
Ngàn năm cũng đợi, cháu ơi!

Hà Nội, 23/6/2013
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ:

[1]- Ngày 19/1/1974, nhân khi Quân Lực VNCH đang bị sức ép trên khắp các mặt trận từ quân đội chủ lực của VNDCCH, thì Trung Cộng đã cho nhiều chiến hạm bao vây và cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Cuộc chiến đấu không cân sức nhưng anh dũng của những người lính VNCH đã bắn hạ nhiều phương tiện và tính mạng của lính Trung Cộng. Đặc biệt trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, Trung Tá HQ Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 đã mưu trí dũng cảm hạ gục được hai chiến hạm 389 và 396 của bọn Trung Quốc xâm lược. Nhưng HQ 10 cũng đã bị hư hỏng nặng, nhiều chiến sĩ hi sinh và bị thương trong đó có đại úy Hạm Phó Nguyễn Thành Trí. Lúc đó, Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà đã quyết định chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và các ông đã tiếp tục nã đạn vào các chiến hạm của TQ. Cuối cùng các ông đã bị chết chìm cùng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 vào lúc 14 giờ 52 phút ngày 19/1/1974, tức ngày 27 tết Giáp Dần! Quân ta có 74 chiến sĩ đã hi sinh anh dũng.

[2]- Công Hàm ngày 14/9/1958 của thủ tướng nước Việt Nam DCCH Phạm Văn Đồng gửi thủ tướng Trung Quốc đã “ghi nhận và tán thành” bản Tuyên Bố ngày 4/9/1958 về lãnh thổ và lãnh hải 12 hải lý của Trung Quốc bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.


2013/06/21

ĐÂY LÀ GIANG SƠN GẤM VÓC CỦA 91 TRIỆU ĐỒNG BÀO!


Lời Tác Giả: Chính quyền Bắc kinh đang ngày càng ngang ngược xâm phạm Biển Đông, đặc biệt với yêu sách “Đường lưỡi bò” thì ngư dân Việt Nam sẽ không còn ngư trường để đánh bắt cá. Hàng ngày chúng dùng tàu lớn bắt giữ, bắn giết người và phá hủy thuyền đánh cá của ngư dân ta mà không được các nhà lãnh đạo Việt Nam lên tiếng bảo vệ. Trong khi đó, chúng lại ngang nhiên đưa hàng trăm tàu thuyền đánh bắt cá trên vùng biển của Việt Nam mà không bị cảnh sát biển Việt Nam ngăn chặn. Chúng lại còn đơn phương tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Thế mà ngày 1/10/2012 chúng đã tổ chức mừng quốc khánh Trung Quốc tại Hoàng Sa của Việt Nam mà các vị lãnh đạo đảng và nhà nước ta cũng gửi điện chúc mừng..

Trên đất liền, nhà nước ta lại cho thương lái Trung Quốc tự do sang đầu tư nuôi đỉa, mua rễ tiêu, nuôi cá lồng...để tàn phá nền kinh tế của ta. Đặc biệt, hai năm trở lại đây chúng đã mua đỉa với giá rất cao để về “làm thuốc” là một âm mưu cực kỳ thâm độc nhằm khuyến khích nông dân ta nuôi đỉa làm hủy hoại môi trường Việt Nam như trước đây đã từng nuôi chuột, nuôi ốc bươu vàng, rùa tai đỏ...

Nhân chuyến thăm Trung Quốc của chủ tịch nước Trương Tấn Sang kể từ ngày 19 đến 21/6/2013 để nhằm cũng cố thêm “tình hữu nghị đồng chí láng giềng 4 tốt và 16 chữ vàng” giữa ĐCS và chính phủ hai nước Việt - Trung, tôi xin trân trọng gửi tới quí vị độc giả một bài viết về chú AQ của Lỗ Tấn tiên sinh và những âm mưu thâm độc của bè lũ con hoang, cháu nhặt của “AQ chính chuyện”[1]  đã và đang tìm mọi cách mua chuộc các nhà lãnh đạo Việt Nam để biến nước ta thành một tỉnh của chúng như thời Bắc Thuộc.


Đây là Giang Sơn gấm vóc của 91 triệu đồng bào!

(Viết nhân chuyến thăm Trung Quốc của CTN Trương Tấn Sang)

Ngày chú vừa ra đời
Lỗ Tiên Sinh đã lấy số tử vi cho chú:
“Tuổi Sửu, mạng con trâu”
“Vừa độc địa, vừa ngu lại vừa ngông”
Có nhân tài không dựa, lại dựa vào lũ cố nông
Vừa dốt nát truyền đời lại lưu manh trộm cắp
Thế mới có chuyện đi cướp của nhà giàu về
Chia nhau chè chén hết
Được vài năm phấn khởi reo hò
Lại đói rách như không!

Cuối thập niên Năm Mươi
Chú làm “gang thép phong trào”
Từ sắt vụn, xoong chảo, nồi niêu...
Chú đều cho vào “lò gang” hết
Cây rừng, bàn ghế, giường nằm...
Đều biến thành nguồn nhiên liệu “lò cao”
Nông dân bỏ ruộng đi làm gang
Theo lời hiệu triệu của A Mao
Tưởng “đại nhảy vọt” vài năm
Là sẽ trở thành cường quốc thép
Hỡi ôi! Thép đâu? Gang đâu? 
Không hiểu trời xanh kia có biết?
Chỉ thấy hơn 30 triệu nông dân
Chết đói thật thương đau!

Thập niên Sáu-Bảy Mươi,
Chú lập mưu xui nhà láng giềng “diệt hổ”
Để chú tiến hành cuộc “Đại cách mạng Văn Hóa”
Nhằm thanh trừng nội bộ
Ôi đau thương oan khuất khắp phố thị, làng quê!
27 triệu cán bộ, trí thức...“đi cải tạo” chẳng quay về[2]
Hàng trăm triệu lương dân trải mười năm
Phải chịu cảnh đọa đầy, máu đổ!
Mặc đất nước thê lương
Kệ dân tình khốn khổ!

Nay mấy đứa con hoang nhà chú
Cũng đã trưởng thành dần
Chẳng biết lai giòng giống nhà ai
Mà đại thâm trầm độc địa!
Do đã bị đói khổ mấy ngàn đời
Nên “lý tưởng” của chúng bây giờ là “đỉa”
Lừa nhà láng giềng nuôi cho
Rồi mang về hút máu của lương dân
Hút máu lân bang, hút máu bạn bè...
Hút máu người thân!

Máu trên đất liền hút hết rồi
Chúng lại hút ra ngoài biển
Biển mình hết máu rồi
Chúng lại mưu mô hút máu biển lân bang
Mấy thằng con chú lại vừa mua  
“Ngáo ộp hạm” nghênh ngang
Đòi chiếm luôn biển đảo nước láng giềng
Đang khoan dầu, đánh cá
Lại trò bắt nạt cu D. thuở xưa thôi
Có gì đâu là lạ!

Tưởng chú đã là loại cao thủ cuồng ngông
Nhưng chúng còn ngông hơn cả chú ngày xưa!
Nông dân nước chú tại các vùng quê còn đói dài
Mà chúng lại vung tiền nuôi một lũ tội đồ các nước
Nay tuy mấy đứa con chú đầu trò đã có lộc rồi
Nhưng vì ác quá nên hãy còn bạc phước
Hỏi số bạn bè của chú trước đây
Giờ chúng còn giữ lại được ai?
64 năm tội ác chất chồng
Bóp chết cả tương lai!
Nay mai dân tình bị đọa đày
Sẽ vùng đứng lên trong cả nước
Ác như mấy thằng đó
Hỏi có đất trời nào dung thứ được?
Hỡi cả dân tộc Trung Hoa con cháu của AQ!
Hãy giết hết bè lũ bạo tàn, độc đảng hại dân đi!

Than ôi!
Bè lũ Lê Chiêu Thống vì tham lam chức quyền
Nên đã bị bố con chú đánh lừa từ kiếp trước!
Nhưng nhất định con cháu của chúng tôi
Sẽ không cho bọn Việt gian ngồi đó được lâu đâu!
Đây là Giang Sơn gấm vóc của 91 triệu đồng bào!
Hoàng Sa bố con chú đã cưỡng chiếm năm 1974
Chúng tôi nhất định sẽ đòi bằng được!
Cờ bố con chú nhuộn đỏ máu người
Khiến anh em chém giết nhau tàn khốc!
Chúng tôi quyết sẽ dìm nó xuống Biển Đông
Để cứu Dân Tộc thương đau!
Theo truyền thống cha ông tự ngàn xưa
Chúng tôi thề sẽ vùng đứng lên
Diệt hết lũ thân Mao!
       
Hà Nội, 20/6/2013
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ:
                           
[1] “AQ chính chuyện” là một tác phẩm nổi tiếng của đại văn hào Lỗ Tấn (1881-1936). Sau khi tác phẩm được công bố, đã có rất nhiều nhà tư sản Trung Hoa thời đó đâm đơn kiện Lỗ Tấn vì “đã cố tình bôi nhọ họ”. Đó là một tác phẩm có tính hiện thực phê phán khái quát hóa rất cao các đặc tính của người Trung Hoa: luôn tự cao tự đại, lúc nào cũng lấy thắng lợi tinh thần làm niềm an ủi, thường bắt nạt kẻ yếu hơn mình nhưng lại hèn hạ quị lụy trước những kẻ có sức mạnh và giàu có hơn mình. Các lãnh tụ TQ từ 1949 đến nay hoàn toàn mang các đặc tính của AQ mà tiêu biểu nhất là Mao Trạch Đông.


[2] Theo: “Mao Trach Đông ngàn năm công tội”, ấn hành bằng tiếng Việt, Hà Nội 2009,  từ 1958 đến 1962 trong thời kì đại nhảy vọt và toàn dân làm gang thép, do bỏ bê nông nghiệp nên TQ có khoảng 30 triệu người dân chết đói. Còn trong đại cách mạng Văn Hóa 1966-1976, đã có khoảng 27 triệu cán bộ các cấp và trí thức vô tội bị bức tử hoặc ốm chết trong các “trại cải tạo”, trong đó có cả chủ tich nước TQ Lưu Thiếu Kỳ. Có lẽ đó cũng là tương lai của trí thức và các nhà lãnh đạo Việt Nam khi các vị đang tâm dâng nước ta cho Trung cộng.


2013/06/10

LỜI THƯƠNG GỬI CON GÁI TẠ PHONG TẦN

Lời Tác Giả: Vài tháng trở lại đây, tự nhiên tôi lại thích nghiên cứu về tâm linh. Đầu tiên là xem các đĩa DVD gọi hồn và tìm mộ thất lạc của Phan Thị Bích Hằng, rồi gần đây đọc cuốn sách “MỘT THẾ GIỚI KHÁC” của nhà Ngoại Cảm Nguyễn Ngọc Hoài làm cho tôi bị tự kỷ ám thị. Có đôi lúc, tôi cũng hâm hâm tưởng như mình có khả năng nói chuyện được với người âm thật sự.

Thế rồi không hiểu sao, sau khi đọc một loạt bài về Blogger Tạ Phong Tần và khi biết tin chị bị chuyển trại giam ra Thanh Hóa thì trong một đêm mưa rào, tôi đã bị chìm sâu vào giấc ngủ. Rồi tôi đã có một giấc mơ khó tả, ở đó tôi đã gặp được bà Đặng Thị Kim Liêng, mẹ đẻ của Tạ Phong Tần về trò chuyện với tôi. Bà nói về những nỗi xót thương và tình yêu vô bờ bến với người con gái vừa được Ngoại Trưởng Hoa Kỳ tôn vinh là “Một trong 10 người Phụ Nữ Can Đảm của Thế Giới” hiện đang phải nhận một bản án quá nặng 10 năm tù giam, nay vừa bị chuyển trại ra Thanh Hóa, vùng đất mà mùa hè thì bão Lào bỏng đất, mùa Đông thì mưa dầm ẩm ướt và rét giá, rất nguy hiểm cho tính mạng của những người bị bệnh viêm họng mãn tính như chị Tạ Phong Tần.

Tôi cho rằng mình bị tự kỷ ám thị thôi chứ hoàn toàn không hề có khả năng ngoại cảm. Nhưng cuộc gặp gỡ với bà Liêng trong giấc mơ thì có thật, vì năm ngoái tôi đã viết một bài tiễn biệt bà Liêng trong đám tang nên tôi rất nhớ mặt bà ấy. Trong bài viết này, tôi chỉ xin phép được ghi lại những lời bà Liêng muốn nhắn gửi cô con gái yêu khi vừa phải chuyển nơi giam giữ sang một vùng đất khắc nghiệt hơn Nam Bộ, nơi có khí hậu ôn hòa.


Lời Thương Gửi Con Gái Tạ Phong Tần

(Viết theo lời của hương hồn bà Đặng Thị Kim Liêng)        

Nghe tin con vừa bị dời ra Thanh Hóa
Nơi mùa hè bỏng cháy bão Lào sang
Nơi mùa đông xuyên gió mùa Đông Bắc
Lạnh thấu xương ẩm thấp đất con nằm!

Má biết con thường xuyên viêm họng nặng
Lúc giao mùa càng khủng khiếp con ơi!
Sàn xi măng giữa mùa đông lạnh buốt
Trong cơn ho chỉ còn biết kêu trời!

Miền Bắc lạnh sau Bảy Nhăm đã giết
Hàng vạn cán binh trên khắp nẻo trại giam[1]
Bởi dân Miền Nam chưa bao giờ quen chịu
Cái rét Miền Bắc manh chiếu trải đất nằm!

Nhưng má được nghe từ những người sống sót
Nhờ nằm trong tù tập “Đạt Ma dịch cân kinh”
Mười năm trời qua nhiều trại giam đói rét
Da bọc xương vẫn về được quê mình

Hãy tập nghe con, hằng đêm về má dạy!
Hồn má bây giờ đêm nào cũng bên con
Nằm trong tù càng phải luyện rèn sức khỏe
Có khỏe thì tinh thần mới giữ được lòng son

Từ ngày về Cõi Phật, má bay khắp đây đó
Hễ nghe Tạ Phong Tần ai ai cũng mến thương
Con là “người phụ nữ kiên gan của thế giới”[2]
Nếu ai cố hại con, con ơi chớ coi thường!

Hãy quay vào nội tâm để tìm ra sức mạnh!
Sức mạnh tâm linh tiềm ẩn của con người
Thức hay ngủ hãy nguyện cầu Đức Chúa
Nhằm câu thông với Thượng Đế con ơi!

Thượng Đế sẽ chỉ cho ta con đường đi phía trước
Biết phải làm thế nào để dân mình được Tự Do
Sẽ chỉ cho thanh niên con đường đi cứu nước
Thoát khỏi ách xâm lăng của bè lũ Cộng Nô[3]

Đã từng giày xéo nước Nam cả ngàn năm Bắc Thuộc
Và nay lũ theo chủ nghĩa lai căng đang thờ phụng giặc Tàu
Bằng tâm linh, con hãy kết nối với các anh hùng dân tộc
Mời họ trở về giúp dân ta quét sạch chúng mau mau!

Thật trớ trêu, má phải chết trên ngọn lửa hờn căm rực cháy![4]
Và biết đâu ngày mai con sẽ bị một làn gió lạnh tiễn đưa?
Nơi phòng biệt giam, may chỉ có Chúa Trời nhìn thấy
Phải chi do số phận nước non, nên khổ tận bây giờ!

Con ơi! Ngày ra đi má không được ôm hôn con lần cuối
Để chúc phúc cho con biết sống tốt một đời người
Nay má thương con như thuở con còn nhỏ tuổi
Đang nằm trong nôi nghe má hát “Ầu ơi!”

Và vì thế Tạ Phong Tần ơi! Má đêm nào cũng khóc
Khóc thương cho con, khóc cho cả dân tộc Việt Nam
Đã hơn một nửa thế kỷ rồi, hai miền phải nồi da xáo thịt
Khiến mấy triệu xác người không mồ mả chịu hờn oan!

Hãy ngủ đi con ơi! Nền đất lạnh là hồn thiêng sông núi
Đang dục dã các con quyết đòi lại Hoàng-Trường Sa
Trong giấc ngủ con sẽ nghe, lời Tổ Quốc nhắn gọi
Hãy đứng lên Việt Nam! Mau giành lại Sơn Hà!

Hà Nội, 10/6/2013
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ:

[1]- Sau 30/4/1975, hơn 16 vạn Cán Binh VNCH đã bị chết đói, chết rét và ốm chết trong các Trại Cải Tạo của nước CHXHCN Việt Nam. Phần lớn họ là hàng binh chiến tranh.

[2]- Nhân ngày 8/3/2013, Ngoại Trưởng Hoa Kỳ John Kerry đã vinh danh Blogger Tạ Phong Tần của Việt Nam là một trong 10 người Phụ Nữ Can Đảm của Thế Giới.

[3]- Cộng Nô: quân xâm lược Trung Cộng. Ngày 19/1/1974, Cộng Nô đã xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ tay VNCH mà Miền Bắc không hề lên tiếng phản đối, khiến 74 người lính VNCH đã anh dũng hi sinh cho Tổ Quốc.

[4]- Bà Đặng Thị Kim Liêng, má ruột của Blogger Tạ Phong Tần đã tự thiêu sáng ngày 30/7/2012 tại TP Bạc Liêu để đòi trả tự do cho chị Tạ Phong Tần đang bị CA vô cớ bắt tạm giam từ tháng 9 năm 2011 mà chưa được đưa ra xét xử.






2013/06/08

CON ĐI BIỂU TÌNH CHỐNG TÀU CÙNG MẸ



Lời Tác Giả:  Nhà văn Thùy Linh, một trong số hơn 20 biểu tình viên bị CA bắt lên trại Lộc Hà sáng ngày 2/6/2013 tại Hà Nội, đã viết: “Ở trại Lộc Hà lần này, mình gắn bó nhất với một biểu tình viên nhí là cu Tài, mới hơn 5 tháng tuổi theo mẹ Nga đi biểu tình. Hỏi Nga, con nhỏ thế sao cứ tha lôi đi thế này? Nga bảo: “Đi thế này còn hơn ở nhà vì an ninh luôn vây nhà, gây sự...Khổ lắm! Ba mẹ con đành cứ ba lô trên vai đi khắp nơi!”. Cu Tài vô cùng dễ thương, đẹp trai cả ngày ở nhà lưu trú của trại nóng bức tuyệt không một tiếng khóc, vòi vĩnh... Bú mẹ xong lại ngủ, tỉnh dậy lại cười, má lúm đồng tiền...

“Buổi chiều, sau cơn mưa đái giắt trời càng oi nồng, mẹ Nga đưa cu Tài ra bể nước công cộng tắm qua nước lạnh. Mát mẻ quá cu thích, lại cười đùa toe toe. May có trời Phật thương hay sao mà con không bị cảm ốm! Nga dặn, quần áo, bột dinh dưỡng ăn liền, bỉm sơ sinh...em để cả trong ba lô. Nếu chẳng may, em bị CA lôi đi đâu đó thì nhờ chị chăm sóc con giúp!” Trích “Tiền sự thứ nhất” của nhà văn Thùy Linh (Nguồn: buudoan.com).

Đọc đến đây, tôi đã bật khóc mà viết nên những dòng cảm xúc này tặng cháu cu Tài để làm kỷ niệm. Mong rằng mai kia cu Tài lớn lên, khi đất nước đã đuổi sạch bóng giặc Tàu xâm lược ra khỏi bờ cõi, đã giành được tự do và dân chủ về tay nhân dân, thì cháu hãy đừng quên sự hi sinh vô bờ của mẹ Nga, của các bác các chú đã bị bắt và bị đánh đập dã man ngày hôm nay cháu nhé!

Con Đi Biểu Tình Chống Tàu Cùng Mẹ

(Viết tặng cu Tài, biểu tình viên nhí 5 tháng tuổi)

Hỏi con đã mấy tuổi rồi
Mà đi biểu tình cùng mẹ?
Con vừa 5 tháng tuổi thôi
Căm giặc Tàu nên bất kể!

Giặc đã tràn sang, bác ơi!
Cưỡng chiếm Hoàng Sa năm đó
Năm nào làm sao con rõ?
Mẹ Nga cũng chửa ra đời[1]

Tàu cấm dân nay đánh cá
Giữa Biển Đông mình, mẹ ơi!
Báo đăng, “Có đoàn “tàu lạ”
“Phá thuyền, cướp cá, giết người!”

Hải quân, cảnh sát biển...thương
Khi thấy dân mình bị chết
“Tránh xa! Kẻo "tàu lạ" giết
“Đây là lệnh của Trung ương!”

Dân mình căm phẫn xuống đường
Lệnh trên: “Mau mau đàn áp!”
Nhìn người bị đánh mà thương
Họ đã làm gì, thưa bác?

Chống giặc Tàu là “tội” ư?
Vậy phải chi Vua Lê Lợi
Cũng là ông Vua có tội
Mà sao thờ đến bây giờ?

Biểu tình là “gây rối” chăng?
Vậy xưa ai từng kêu gọi
Xuống đường chống giặc France
Xâm lược núi sông, bờ cõi![2]

Xuống đường là “phạm pháp” ư?
Vậy nếu năm xưa dân chúng
Không biểu tình, không anh dũng
Làm sao đảng có bây giờ?

Hay đảng và Tàu cùng giống?
Chống Tàu khiến đảng đau lòng
Như xưa vua Lê Chiêu Thống
Dâng Tàu xã tắc, non sông!

Hay đảng làm theo lời Bác
Cùng Mao đồng chí đồng lòng?
Đời đời thắm “tình hữu nghị”
“Núi liền núi, sông liền sông!”[3]

Hay đảng nay hèn với giặc
Nhưng ngày càng ác với dân?
Bác Thùy Linh ơi, hãy cứu!
Mẹ Nga cùng với nhân quần

Đã xả thân mình tranh đấu
Cùng toàn dân chống giặc Tàu
Đang bị công an đàn áp
Ngô Vương ơi! Nước mình đâu?[4]

Con nguyện suốt đời bên mẹ
Và bao chiến sĩ anh hùng
Cùng hi sinh và chiến đấu
Quyết gìn gữ lấy Núi Sông!

Hà Nội, 8/6/2013
Ts. Đặng Huy Văn


[1]- Ngày 19/1/1974, nhân khi Quân Lực VNCH đang phải dốc toàn lực lượng để đối phó với quân chủ lực của VNDCCH trên toàn Miền Nam, thì Trung Quốc đã ào ạt đưa hải quân sang cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ tay VNCH. Vậy mà lúc bấy giờ, chính phủ VNDCCH không hề lên tiếng phản đối Trung Quốc xâm lược trước sự kêu cứu của VNCH!

[2]- France (Từ Điển Anh-Việt): nước Pháp. Trong câu này, tác giả buộc phải dùng từ “France” thay cho từ “Pháp” để hợp vần. Đây là tác giả đã học được nghệ thuật làm thơ của nhà thơ Bút Tre lừng danh của Miền Bắc Việt Nam XHCN.

[3]- Việt Nam, Trung Hoa núi liền núi, sông liền sông - YouTube

 Chương trình ca nhạc chào Xuân 2010 trình phát trên VTC vào ngày 30 Tết.

[4]- Ngô Vương tức vua Ngô Quyền (898-944) đã có công giành lại độc lập cho Việt Nam sau một ngàn năm Bắc Thuộc vào năm 938 SCN.




2013/06/05

ÔI VIỆT NAM! VIỆT NAM! TỔ QUỐC HAY LÀ CHẾT!

Lời Tác Giả: Ngày 2/6/2013 vừa qua, hàng trăm người yêu nước ở Hà Nội đã xuống đường biểu tình chống nhà cầm quyền Bắc Kinh đang xâm phạm trắng trợn Biển Đông của Việt Nam, đã tuyên bố lập thành phố Tam Sa bất hợp pháp trên các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của ta và đơn phương ra lệnh cấm ngư dân ta đánh cá trên vùng biển của chúng ta. Những ngày gần đây, chúng còn trắng trợn đâm chìm các tàu cá của ngư dân Việt Nam. Cuộc biểu tình hôm 2/6/2013 cũng đã diễn ra giống như cuộc biểu tình ngày 5/6 /2011, đã bị công an Việt Nam đàn áp, đánh đập dã man và bắt đi hàng chục người.

Với Luật Biển Việt Nam đã được Quốc Hội nước CHXHCN VN thông qua ngày 21/6/2012 thừa nhận hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam và với kết quả cuộc Đối Thoại Shangri-La, Singapore mà thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam đã đọc diễn văn khai mạc, tôi hi vọng trong tương lai những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược như trên sẽ không còn bị đàn áp nữa. Nhà nước phải xem đó là sức mạnh tổng hợp của dân tộc trong cuộc đấu tranh giành lại Biển Đảo thiêng liêng cho Tổ Quốc!

Ôi Việt Nam! Việt Nam! Tổ Quốc hay là chết!

(Kính tặng các biểu tình viên ngày 5/6/2011 và 2/6/2013)

Họ là ai giữa tháng 6 ngày 5
Và vào sáng ngày 2 tháng 6?
Họ không phải là sinh viên
Cũng không là thầy giáo
Không phải là nhà văn
Cũng không là nhà báo
Không là dân thường
Cũng không người hành đạo...

Họ là những Thiên Thần
Từ xứ sở Thần Tiên
Ghé qua Việt Nam
Vào tháng 6 bình yên
Để thức tỉnh
Các con dân Nước Việt!
Một thảm hoạ đang cận kề
Mà nhiều người chưa được biết
“Thảm hoạ biển người từ Bắc kinh”
Đang chầu chực tràn sang!

Thảm hoạ gây nên bởi
Bè lũ bá quyền TQ từng nuôi mộng xâm lăng
Mồm rao giảng học thuyết Đại Đồng
Mà chân lại xéo dày lên chủ quyền nước khác
Trong quá khứ đã chồng chất tội ác
Và hôm nay xâm lược hiện nguyên hình!

Kẻ nào đã đón chúng vào nước ta ư?
Rồi lịch sử sẽ công minh phán xét!
Ai đã bắt các Thiên Thần đó ư?
Rồi lịch sử sẽ ghi danh khắc biết!

Các Thiên Thần hôm nay đã trở lại đời thường
Người vào tạm trong tù ngồi sáng tác văn chương
Người trở lại cơ quan, về giảng đường đại học
Người cơm áo mưu sinh trở về đời khó nhọc...

Nhưng những thông điệp do các Thiên Thần
Từ các cuộc biểu tình mang đến cho chúng ta
Đã được lịch sử từ hàng ngàn năm trước viết nên
Nhưng không hiểu vì sao “lũ đầy tớ” cố tình quên?

Tổ Quốc mình chưa bao giờ có được phút bình yên
Kể từ sau cả một ngàn năm Bắc Thuộc!
Có lẽ vì đất nước chúng ta tuy có thừa anh hùng
Nhưng cũng không thiếu bọn buôn dân bán nước
Vì lợi quyền riêng mà rước giặc vào nhà!

Đau đớn thay những người lính VNCH mất xác ngoài đảo xa
Ba má không ai chăm nom, con cái không người nuôi dưỡng
Kể từ ngày 19 tháng 1 năm 1974, khi các anh ngã xuống[1]
Trước họng súng giặc Tàu sang cưỡng chiếm Hoàng Sa!

Ôi thật thương tâm người Thiếu Úy đảo Gạc Ma!
Khi mộ anh được chuyển về quê Quảng Phúc[2]
Thì danh hiệu Anh Hùng không biết có kẻ nào cướp mất
Để lại người vợ trẻ chân quê bao tủi nhục xót xa!

Ôi Việt Nam! Việt Nam! Tổ Quốc hay là chết!
Biểu ngữ rợp đường giữa những tháng 6 hờn căm
Biển Đông, Hoàng-Trường Sa sẽ đời đời bất diệt!
Vĩnh viễn thuộc về dải đất hình chứ S của Việt Nam!

Rồi sẽ tới buổi bình minh trở về trên Tổ Quốc
Xin mời những Thiên Thần ra biển đảo tham quan
Rồi sẽ tới ngày chính Biển Đông dìm xác giặc
Để cả dân tộc Việt Nam ca điệp khúc khải hoàn!

Rồi sẽ tới ngày bè lũ đầy tớ tay sai của Trung cộng
Sẽ bị chính nhân dân Việt Nam đuổi ra khỏi Việt Nam
Sang đoàn tụ với tổ phụ Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống
Để Đất Tổ của các Vua Hùng mãi chói lòa
Lịch Sử chống xâm lăng!


Hà Nội, 4/6/2012-2013
TS Đặng Huy Văn

[1]- Ngày 19/1/1974, bọn bành trướng bá quyền Bắc Kinh đã cưỡng chiếm Quần Đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ quân lực VNCH. Trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, đã có 74 người lính VNCH anh dũng hi sinh.

[2]- Thiếu Úy Trần Văn Phương hy sinh ở đảo Gạc Ma thuộc QĐ Trường Sa ngày 14/3/1988 khi đang cầm súng chống lại giặc Tàu xâm lược. Tại nghĩa trang Liệt Sĩ xã Quảng Phúc, huyện Quảng Trạch, Quảng Bình cho đến ngày 15/4/2012, bia mộ của anh vẫn không được khắc vào danh hiệu Anh Hùng LLVTND mà nhà nước đã truy tặng anh vào năm 1989. Do bị áp lực đấu tranh từ nhiều phía, mãi đến cuối thang 4/2012, chính quyền địa phương Quảng Bình mới làm lại bia mộ cho Anh Hùng Liệt Sĩ Trần Văn Phương. Vợ của anh Phương do ở quê khổ quá nên nay đã phải vào Sài Gòn mưu sinh.