2014/02/11

VALENTINE CHO LIỆT NỮ HOÀNG THỊ HỒNG CHIÊM


Đặng Huy Văn: Nhìn các cháu thanh niên hôm nay đang nô nức mua những bông hoa Valentine để tặng người yêu nhân ngày Tình Nhân 14/2 mà lòng tôi se lại. Cách đây tròn 35 năm, có lẽ cũng ngày này, đôi bạn trẻ Hoàng Thị Hồng Chiêm và Bùi Anh Lượng cũng đang tặng hoa cho nhau trong tình yêu thương cháy bỏng của tuổi trẻ. Vậy mà chỉ 3 ngày sau, ngày 17/2/1979, cặp tình nhân yêu nước yêu người đó đã bị quân bành trướng Bắc Kinh giết hại trong một trận chiến không cân sức trên đỉnh Pò Hèn nơi Biên Giới Móng Cái.

2014/02/10

NGHĨA TRANG LIỆT SĨ NƠI BIÊN GIỚI


Đặng Huy Văn: Chỉ còn đúng một tuần lễ nữa là tới dịp kỷ niệm tròn 35 năm ngày bọn bành trướng Bắc Kinh dùng hơn 50 vạn quân tràn sang xâm lược 6 tỉnh Biên Giới phía Bắc của nước ta gồm Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang, Lao Cai, Lai Châu. Khoảng 5 giờ sáng ngày 17/2/1979, hàng chục vạn quân Trung Quốc đã bất ngờ tràn qua Biên Giới giết chết hơn 10 ngàn dân thường trong đó chủ yếu là ông bà già, phụ nữ và trẻ con. Đặc biêt, vì giặc Tàu tấn công đột ngột vào lúc sáng sớm nên nhiều đơn vị biên phòng và tự vệ của ta đang ngủ đã bị giặc Tàu sát hại một cách dã man. Nhiều người nay vẫn chưa tìm thấy xác do bị thất lạc, hoặc do đường biên giới bị giặc Tàu lấn vào đất ta nên nhiều xác còn kẹt lại trên phần đất đang bị Trung Quốc chiếm đóng.

2014/02/07

NỬA NGƯỜI NỬA NGỢM, NỬA ĐƯỜI ƯƠI

Đặng Huy Văn: Thật bất ngờ đầu năm mới Giáp Ngọ, tôi lại nhận được một phản hồi của nhà báo Lê Phương Dung lên một bài viết của tôi bằng một bài thơ rất hay của nhà thơ Nguyễn Thạch. Trước đây, tôi cứ nghĩ, Lê Phương Dung là một nhà báo chuyên viết bài đăng trên các báo lề đảng, bởi xuất thân chị là một phóng viên tờ báo Thương Mại của nhà nước. Tôi đã quen đọc các bài chị viết luôn bênh vực chế độ, bênh vực các quan chức nhà nước. Tôi đã có định kiến, chị là một nhà báo viết theo sự chỉ đạo của ban tuyên giáo TW nên cứ nghĩ chị không bao giờ dám lật lại phía sau cái vẻ bề ngoài được che đậy bởi 700 tờ báo viết ấy. Hay nói một cách khác, dù chị có đôi chút biết được cái mặt trái xấu xa của nó thì chị cũng không bao giờ có đủ can đảm để nói lên sự thật ấy!

Nhưng hôm nay đọc bài thơ của Nguyễn Thạch do nhà báo Lê Phương Dung gửi tới, tôi bỗng gặp một Lê Phương Dung chân thật đến bất ngờ! Hoá ra, chị biết tất cả, thậm chí biết một cách rất sâu sắc, biết hơn tất cả những điều mà tôi đã có lúc nhầm tưởng là mình đã biết. Trước đây tôi đã từng quý Lê Phương Dung vì nghĩ chị là một nhà báo giàu lòng nhân ái thương yêu người bất hạnh một cách vô tư với các bài viết đầy lòng trắc ẩn vị tha. Thì nay, nhà báo Lê Phương Dung trong trái tim tôi là một người yêu tự do, yêu sự chân thật, yêu con người đến thiết tha cháy bỏng nên chị đã mượn bài thơ này của Nguyễn Thạch để nói thay lòng mình. Xin chân thành cám ơn nhà báo Lê Phương Dung nhé! 

2014/02/03

NHÀ BÁO LÊ PHƯƠNG DUNG CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2014

Nhà báo Lê Phương Dung: Chúc mừng năm mới 2014 thầy giáo, Ts. Đặng Huy Văn cùng gia đình của thầy và các độc giả quý mến của danghuyvan.blogspot, đón mừng Xuân mới, mong điều tốt lành sẽ đến với mọi nhà. Với lời cầu chúc của Lê Phương Dung mong muốn cuộc sống quanh ta tràn đầy vị tha và lòng nhân ái như tấm lòng của Ts. Đặng Huy Văn. Và một lời chúc chân thành nhất tới tất cả mọi người: mãi mãi hạnh phúc, bình yên bên gia đình và hạnh phúc, viên mãn, vui vẻ bên những người thân yêu nhất trong an lành, may mắn!

2014/02/01

ÔI! THỜI VÀNG SON CỦA HUẾ HỎI CÒN KHÔNG?

Đặng Huy Văn: Hôm nay là ngày Mùng 2 Tết Giáp Ngọ, chúng ta đang sống trong âu lo vì không biết năm nay cái gì sẽ xẩy ra? Vài năm tới đây nữa, đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân có thể khá lên hơn được không? Liệu Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền có được mở mang như thủ tướng đã hứa trước Hội Đồng Nhân Quyền LHQ không?... 

Trong khi nhân dân nhiều nước trên thế giới chỉ lo làm ăn để mưu cầu một cuộc sống vật chất ngày càng đầy đủ, thì người dân Việt Nam chúng ta lại đang phải lo đối phó với những cuộc đàn áp biểu tình chống Tàu, đình công đòi tăng lương, lo Tàu chiếm Biển Đông, lo bị bắt tù vì nói sự thật, lo bị chính quyền cướp đất, lo xin giấy phép đi thăm nuôi người thân đang bị ngồi tù oan uổng, lo bị cấp dưới của thượng tướng Phạm Quý Ngọ điều tra, quy tội, xét hỏi…Nhưng nếu chúng ta nhớ lại cách đây 46 năm, đúng vào ngày hôm nay tại Huế thương, đồng bào ta đã bị giết chết bằng súng B40, bằng cuốc thuổng, bằng đạn súng AK, bằng chôn sống…Thì những cái lo âu ở trên chỉ là nhỏ bé!