ĐẶNG HUY VĂN
(Những ngày buồn chán nằm bệnh viện)
Hà
Nội mùa đông lung linh nắng
Vàng tươi phố xá bỗng reo cười
Ôi nhớ những mùa đông quá vãng
Đói cơm rách áo nước mắt rơi!
Vàng tươi phố xá bỗng reo cười
Ôi nhớ những mùa đông quá vãng
Đói cơm rách áo nước mắt rơi!
Giờ
không còn cảnh lo cơm áo
Đêm lại thao thức đợi chờ ngày
Đất nước thân Tàu thay chế độ
Sạch bầy cướp nước lẫn tay sai
Đêm lại thao thức đợi chờ ngày
Đất nước thân Tàu thay chế độ
Sạch bầy cướp nước lẫn tay sai
Hỡi
bầy độc đảng tham quyền lực
Quan nhỏ quan to cũng cướp ngày
Mai kia đất nước mình vỡ nợ
Quan chạy hết rồi biết kêu ai?
Quan nhỏ quan to cũng cướp ngày
Mai kia đất nước mình vỡ nợ
Quan chạy hết rồi biết kêu ai?
Thương
quá ai ơi đàn cháu nhỏ!
Lấy gì trang trải nợ nước ngoài?
Hay lại bán mình cho ngoại quốc
Lấy tiền ôm hận mộng tương lai?
Lấy gì trang trải nợ nước ngoài?
Hay lại bán mình cho ngoại quốc
Lấy tiền ôm hận mộng tương lai?
Thiên
đường cộng sản đâu các cháu?
Chỉ thấy thiên đường của quan tham
Dân Việt lầm than trong địa ngục
Trải bảy mốt năm nước mắt tràn!
Chỉ thấy thiên đường của quan tham
Dân Việt lầm than trong địa ngục
Trải bảy mốt năm nước mắt tràn!
Hà
Nội, 27/11/2016
Đặng Huy Văn
Đặng Huy Văn
No comments:
Post a Comment