ĐẶNG HUY VĂN
Hôm nay sinh
nhật của mình ư?
Bảy hai năm chẵn quá bất ngờ
Xuống chó lên voi đời lận đận
Để giờ tóc đã trắng phơ phơ
Bảy hai năm chẵn quá bất ngờ
Xuống chó lên voi đời lận đận
Để giờ tóc đã trắng phơ phơ
Bị tù năm mới mười một tuổi(*)
Sáng bị bắt vào đến chiều hôm
Được ông tử tù giam cùng trại
Chỉ bảo đường tôi biết lối chuồn
Được ông tử tù giam cùng trại
Chỉ bảo đường tôi biết lối chuồn
Đúng nửa
tháng sau ông bị bắn
Một nhà yêu nước lẫn thương nòi
Ai nỡ giết ông? Phường bán nước
Cùng Tàu cố vấn, Cải Cách ơi!
Một nhà yêu nước lẫn thương nòi
Ai nỡ giết ông? Phường bán nước
Cùng Tàu cố vấn, Cải Cách ơi!
Giá như
không gặp người tù ấy
Thì mười một tuổi đã tan xương
Ông tử tù ơi ơn ông lắm
Nếu ông không cứu biết ai thương?
Thì mười một tuổi đã tan xương
Ông tử tù ơi ơn ông lắm
Nếu ông không cứu biết ai thương?
Mới đầu đời
đã bao lận đận
Ăn xin, đi ở mướn khắp vùng…
Sau về đi học càng gian khổ
Nay nhờ trời Phật đã thành công!
Ăn xin, đi ở mướn khắp vùng…
Sau về đi học càng gian khổ
Nay nhờ trời Phật đã thành công!
Hà Nội,
14/9/2916
Huy Văn Đặng
Huy Văn Đặng
(*). Cuối
1955 tôi đã bị đội CCRĐ bắt trên đường về quê ngoại cách nhà 30km. Do kiên
quyết không khai tên cha mẹ và quê hương bản quán nên chúng đã bắt giam tôi
cùng phòng giam với một tử tù. Người tử tù này là một thầy giáo bị vu là
"quốc dân đảng phản động". Chính ông tử tù ấy đã chỉ đường cho tôi trốn
khỏi trại giam. Nghe mẹ tôi kể lại, ông thầy giáo ấy đã bị đội CCRĐ bắn chết
sau đó nửa tháng.
No comments:
Post a Comment